1. Chuyến Đi An Toàn của Thỏ Con
Một hôm, thỏ con muốn tự mình đi học để giảm gánh nặng cho bố mẹ. Bố mẹ thỏ hướng dẫn:
- Khi đi học, con hãy đi trên vỉa hè, rẽ phải ở ngã tư và sang đường ở vạch trắng.
Thỏ con bắt đầu hành trình đầu tiên của mình. Trên đường, gặp chó chơi lô tô nghị chơi bóng cùng nhưng thỏ con từ chối vì an toàn. Chó con không nghe điều khuyến cáo, gặp tai nạn gần như va chạm với xe đạp. Bài học an toàn giao thông ngày nào lại trở thành hiện thực.
Thỏ con và chó con đến trường an toàn, nhận ra quan trọng của việc tuân thủ luật giao thông. Cả hai quyết tâm tuân thủ và chơi an toàn.
Sau bài học, thỏ con và chó con cùng nhau thưởng thức niềm vui của một ngày mới, hiểu rõ hơn về an toàn giao thông.
Sưu tầm
Chuyến Đi An Toàn của Thỏ Con
Một buổi sáng nắng đẹp, hai chị em Mai và An tự do đi dạo trong thành phố. Trên đường, họ chú ý đến một chú chim nhỏ đang vui vẻ săn sâu trên cành cây. Mai và An hò hét niềm vui, quên mất lời mẹ nhắc nhở.
- Này, chị Mai! Cửa hàng đó có những mô hình robot tuyệt vời, chúng ta đi xem nhé!
Bé An, hâm mộ robot, đã rủ chị băng qua đường mà không để ý đèn tín hiệu.
Ồ, tiếng phanh gấp vang lên khiến họ giật mình. Cả đoàn xe phải dừng lại.
- Hai em, nhìn đèn đỏ đi! Không qua đường khi đèn đỏ nữa đấy!
Chú cảnh sát giao thông chỉ vào đèn tín hiệu và nhắc nhở: “Nhớ nhìn tín hiệu đèn, chỉ khi nào xanh mới được qua đường.”
Hai chị em xấu hổ nhìn nhau. Mai lên tiếng: “Chú, chúng em xin lỗi, lần sau sẽ nhớ nhìn đèn đúng quy tắc ạ!”
Chú cảnh sát nhắc nhở thêm: “Khi qua đường, nhất định phải có người lớn dẫn dắt, tránh nguy cơ tai nạn.”
Từ ngày đó, Mai và An luôn nhớ kỹ quy tắc giao thông và không bao giờ quên nhìn đèn đỏ khi qua đường.
Sưu tầm
Phiêu Lưu Đường Phố
3. Hành Trình Ô Tô Của Kiến Con
Châu chuột phiêu lưu trên chiếc xe buýt, đang trên đường đến rừng xanh thăm bà ngoại. Trên xe có dê con, chó con, khỉ con, lợn con đầy ắp. Mọi người hát cùng nhau, tạo nên không khí vui tươi. Khi một bác gấu lên xe, chỗ ngồi trở nên chật ních. Dê con và chó chơi lô tôu lời mời bác gấu ngồi chỗ của chúng. Nhưng Kiến con, ngồi trên vai bác gấu, cũng muốn mời bác gấu ngồi chỗ của mình. Một cuộc thảo luận nhỏ xảy ra trên xe buýt, nhưng cuối cùng bác gấu quyết định ngồi chỗ của Kiến con. Trên đường, Kiến con hát những bài hát dễ thương, làm cho bác gấu thích thú. Cuộc phiêu lưu của họ trở nên trọn vẹn với những giai điệu tinh tế.
Sưu tầm
Châu chuột phiêu lưu trên xe buýt
Bình minh sáng, Lan đứng chờ ở bến xe buýt để đi học. Bến xe đông người, và khi xe buýt đến, mọi người ùa lên. Lan thấy một số trẻ nhỏ đang bị đẩy đẹp, khóc lóc. Lan nhận ra rằng cần phải học cách đợi xe và lên xe một cách an toàn.
1. Không đứng dưới lòng đường khi đợi xe buýt, luôn ở nơi quy định và chờ xe dừng hoàn toàn trước khi lên.
2. Xếp hàng khi đợi xe, không nên chạy ùa lên cửa xe. Nếu xe quá đông, hãy đợi chuyến xe tiếp theo.
3. Không đuổi theo xe khi nó đã khởi hành. Tránh bám vào cửa xe để tránh nguy cơ bị kẹp tay.
4. Khi bước lên xe, nhanh chóng rút tay ra khỏi cánh cửa để tránh nguy cơ bị kẹp tay.
Sưu tầm
An toàn khi đi xe buýt.
An toàn khi đi xe buýt.
6. Phiêu lưu trên đường phố
Buổi sáng, khi mọi người đã rời nhà đi làm, chỉ còn mình Xe Đạp con ở nhà. Cảm giác buồn bã, Xe Đạp con nghĩ: “Tôi sẽ đi dạo phố cho vui!”
Khi bước ra khỏi nhà, Xe Đạp con ngạc nhiên bởi phố phường đang sôi động với đủ loại phương tiện từ Xe Tải, Xe Hơi, Xe Buýt đến Xe Gắn Máy và Xe Đạp. Tất cả di chuyển trên đường một cách trật tự. Xe Đạp con nỗ lực chạy cạnh những chiếc xe lớn. Bỗng nhiên, nó chú ý đến một chiếc xe tải cũ, đầy bụi, có hàng đống gạo lớn trên đó. Xe Đạp con hỏi:
– Bác Tải ơi! Bác chở nhiều gạo vậy?
Bác Tải già thì thầm:
– Tôi chở gạo đây con ạ!
Xe Đạp con tiếp tục hỏi:
– Vậy gạo có tác dụng gì với con người vậy bác?
Chú Buýt đi ngang qua cười:
– Ồ! Lúa gạo có ích lắm đấy em!
Xe Đạp con suy nghĩ một lát rồi hỏi chú Buýt:
– Sao chú không chở gạo giúp bác Tải mà lại chở người thôi?
Chú Buýt ngập ngừng:
– À… ờ… chắc chú…
Bác Tải già nhanh chóng chen ngang nói:
– Xe Đạp ơi! Bác có băng ghế nào trên mình không? Chú Buýt chỉ có những băng ghế êm ái thôi đấy.
Xe Đạp con nghĩ: “Người ta có thể nghỉ ngơi, đọc sách trên băng ghế. Hay quá!”. Đang mải mê nghĩ và đặt câu hỏi, Xe Đạp con quên mình đã chạy lấn sang giữa đường. Bỗng có tiếng gọi nhẹ: “Xe Đạp con ơi! Em chạy về phía đường của em đi!”. Xe Đạp con quay người, đó là chị Xe Hơi. Tiếng nói êm dịu của chị làm Xe Đạp con cảm thấy thấm đẫm. Nó cảm ơn chị và chạy sang phía đường của mình, nơi có những chiếc xe đạp khác đang đi.
Sưu tầm
Xe đạp con trên đường phố
7. Phiêu lưu của chú xe ủi
Ở một nông trại, có nhiều chú Xe Ủi với đủ màu sắc. Một chú Xe Ủi xanh lá mới đến trang trại, hăng hái làm quen và muốn giúp đỡ mọi người.
Một ngày, chú đi qua một đống đất lớn, cố gắng ủi nhưng đất quá to và nặng, chú không thể làm được gì.
Bỗng có một chú Xe Ủi to hơn tiến tới và nói: “Cháu hãy lùi ra để bác làm, cháu bé quá không đủ sức đâu”.
Nghe lời, chú Xe Ủi xanh lùi ra để bác Xe Ủi to tiến lại. Bác Xe Ủi to dễ dàng xúc đất và di chuyển nó.
Chú Xe Ủi xanh buồn vì chưa giúp được gì. Chú quyết định theo bác Xe Ủi to.
Hai chú Xe Ủi đi vui vẻ và hát nhép. Khi thấy vườn cam, chú nhỏ lại cảm thấy hạnh phúc.
Nhiều quả cam đã rơi xuống đất, bác Xe Ủi to không xúc nổi vì quá to. Bác nói: “Chú Xe Ủi nhỏ, hãy thử xúc xem sao, chắc chú có thể làm được đó”. Chú Xe Ủi xanh tự tin tiến tới, nhẹ nhàng xúc từng quả. “Ôi, tuyệt vời, chú đã làm được việc có ý nghĩa”. Chú Xe Ủi reo lên hạnh phúc.
Sưu tầm
Câu chuyện về chú xe ủi
8. Cuộc thi an toàn giao thông của các chú Kiến
Nhà Kiến đang sôi động chuẩn bị cho cuộc thi an toàn giao thông. Trong vườn mát lạnh, họ sử dụng thước đo của mọi người để tạo ra một con đường thẳng và rõ ràng. Các chú Kiến trẻ chỉ cần làm vỉa hè và vạch đường. Kiến Chúa đứng trên cành mơ cụt, nắm chiếc loa to:
- A lô, a lô, hôm nay chúng ta sẽ tìm hiểu về luật an toàn giao thông trên đoạn đường thẳng này. Kiến Càng sẽ làm ô tô, Kiến Vống làm nông dân, Kiến Lửa làm xe máy, Kiến Đen làm xe đạp, còn Kiến Gió, Kiến Hôi làm học sinh, cuối cùng Kiến Kim sẽ làm em bé mẫu giáo. Tất cả các đội được chia làm hai đội, đứng ở hai đầu đường và di chuyển ngược chiều nhau. Ban giám khảo sẽ chấm điểm cho từng đội.
Tiếng vỗ tay rộn ràng trên khắp vườn mơ. Mọi người vào vị trí của mình. Tiếng hô của Kiến Chúa vang lên:
- Bắt đầu! Ô tô, nông dân, xe máy, xe đạp, người đi bộ cùng di chuyển. Dưới mặt đất và trên cành cây, tiếng reo hò của cổ động viên truyền đến, còn tiếng hô cổ động cho Kiến Kim vang lên mạnh mẽ: “Kiến Kim cố lên! Kiến Kim cố lên!”
Nhưng tất cả đều thấy đội Kiến Kim đứng yên trên vỉa hè, không một chút chuyển động.
Cuộc thi kết thúc. Nhiều người lo lắng về đội Kiến Kim, không hiểu tại sao họ lại dừng lại.
Tiếng loa của Kiến Chúa vang lên:
- Cuộc thi đã kết thúc xuất sắc! Tất cả mọi người đã hoàn thành phần thi của mình, tuân theo luật giao thông và đảm bảo an toàn. Riêng đội Kiến Kim trả lời câu hỏi:
- Tại sao các bạn không xuống đường tham gia cuộc thi?
Đội Kiến Kim đồng thanh trả lời:
- Thưa Ban giám khảo, ở trường, cô giáo luôn nói với chúng chúng tôi rằng không được tự ý xuống đường. Để qua đường, chúng tôi phải có người lớn dẫn qua ạ!
Vườn mơ reo lên tiếng hoan hô trong tiếng loa của Kiến Chúa:
- Kiến Kim đạt mười điểm! Kiến Kim đạt mười điểm!
Ban giám khảo hạnh phúc công bố:
- Đội Kiến Kim là người chiến thắng tuyệt đối.
Sưu tầm
Cuộc thi an toàn giao thông
Hôm nay, là ngày nghỉ, cậu chủ được bố mẹ đưa đến nhà ông bà ngoại vui chơi. Trước khi rời đi, cậu vẫn đam mê lái chiếc ôtô chở khách mà cậu yêu thích. Khi cậu rời đi, một cuộc tranh cãi xảy ra giữa các phương tiện giao thông về vấn đề ai quan trọng hơn.
Ô tô chở khách tự tin nói:
– Tôi là quan trọng nhất, vì tôi chở được nhiều người, đi xa hay gần đều thuận tiện. Tôi di chuyển nhanh, không chậm như chiếc Xe Đạp.
Tàu Thủy đáp lại:
– Tôi còn chở nhiều hơn bạn, với những căn phòng nhỏ thoải mái như ở nhà. Đường của chúng tôi rộng rãi, thoáng đãng, không bị tắc nên mọi người không inh khói như chiếc xe của bạn.
Máy Bay nói cười:
– Ô tô, Tàu Thủy nhanh nhưng chưa đến đẳng cấp của tôi đâu. 7 giờ sáng tôi còn ở Hà Nội, và chỉ đến 9 giờ sáng tôi đã ở TP.Hồ Chí Minh. Còn các bạn phải mất ít nhất hai ngày.
Xe Máy giữ bình tĩnh:
– Ừ, các bạn nhanh và chở được nhiều. Nhưng tôi mới là phương tiện được mọi người cần đến nhiều nhất. Ông bà chủ mỗi ngày đều cần tôi để đi làm, còn các bạn, họ ít khi sử dụng đến.
Xe Đạp im lặng từ trước giờ, bây giờ mới phát ngôn:
– Tôi có thể chậm, nhưng tôi giúp mọi người tập thể dục và duy trì sức khỏe tốt. Còn các bạn chỉ khiến mọi người trở nên lười biếng thôi.
Cả đám sau khi tranh cãi nhưng lại tự hỏi: “Ừ, họ đều đúng. Thôi, để cậu chủ sẽ quyết định”. Tuy nhiên, Máy Bay nghĩ cậu chủ thích ô tô, ông chủ thích xe đạp, nên sẽ không công bằng. Cuối cùng, họ quyết định để bà chủ, vì bà là cô giáo, hiểu biết và công bằng.
Chiều về, bà chủ trở lại, đám đông xin bà phân giải. Nghe xong, bà chủ nói:
– Tất cả các phương tiện đều quan trọng vì đều hữu ích cho mọi người. Nhưng điều quan trọng hơn là tất cả phải tuân theo luật giao thông và luật đường, chỉ khi đó tai nạn mới không xảy ra và chỉ an toàn giao thông mới mang lại hạnh phúc cho mọi người.
Đám đông ồ lên vui sướng: “Vậy mà chúng ta đã mất thời gian tranh cãi”.
Sưu tầm
Ai quan trọng hơn
10. Tấm lòng tốt của chiếc đầu máy xe lửa
Một chiếc đầu máy xe lửa đang chạy trên đường ray, kéo theo bốn toa tàu chứa đầy những món quà năm mới cho các em nhỏ. Toa tàu đầu tiên chở những chú hươu nhồi bông, những chú gấu mập tròn… Toa tàu thứ hai đầy búp bê, bao gồm một búp bê lớn và một chú hề vui tính. Toa tàu thứ ba đựng đủ đồ chơi như xe ô tô, máy bay… Còn toa tàu thứ tư chứa đầy các loại thức ăn hấp dẫn: Những quả táo đỏ tươi, quả cam vàng óng, sữa tươi, kem và đủ loại bánh kẹo.
Chiếc đầu máy đang vận chuyển những món quà này đến cho các cô bé, cậu bé ở phía bên kia dãy núi. Bất ngờ, chiếc đầu máy bị hỏng. Cả đoàn tàu bị kẹt giữa đường. Làm thế nào để đưa những món quà này đến được cho các em nhỏ ở bên kia dãy núi?
Ngay lúc đó, bên đường ray có một chiếc đầu máy sáng bóng, mạnh mẽ, kéo theo một đoàn tàu sang trọng tiếp cận. Chú hề, búp bê và các con thú đồ chơi cầu xin sự giúp đỡ, nhưng chiếc đầu máy sáng bóng tỏ ra khinh khỉnh:
– Ta là đầu máy mới và hiện đại, ta chỉ kéo những đoàn tàu sang trọng, không thể kéo những toa tàu cũ kĩ như của các ngươi được.
Nói xong, chiếc đầu máy tiếp tục kéo đoàn tàu.
Cô búp bê và các con thú nhồi bông cảm thấy buồn bã. Bất ngờ, chú hề reo lên:
– Có một đoàn tàu khác đến đây!
Chú hề vẫy cờ hiệu để đoàn tàu dừng lại. Chiếc đầu máy nói:
– Tôi đang rất vội, không có thời gian giúp đỡ các bạn!
Nói rồi, chiếc đầu máy lại vội vã kéo đoàn tàu đi.
Một lát sau, một chiếc đầu máy khác tiến tới từ phía xa. Chiếc đầu máy đó dừng lại và nói mệt mỏi:
– Tôi đã làm việc nhiều năm, tôi quá mệt. Tôi không thể kéo những toa tàu qua dãy núi được, không thể… không thể…
Các đồ chơi thất vọng, bỗng một chiếc đầu máy xe lửa nhỏ màu xanh từ từ đi tới. Chú hề nói với nó:
– Đầu máy của chúng tôi hỏng, trong khi các em nhỏ ở bên kia núi đang đợi. Bạn hãy giúp chúng tôi kéo toa tàu chở đồ chơi nhé!
Chiếc đầu máy nhỏ màu xanh do dự:
– Tôi chưa bao giờ đi qua dãy núi này, nhưng tôi sẽ cố gắng giúp đỡ các bạn.
Chiếc đầu máy nhỏ màu xanh kết nối với các toa tàu rồi nỗ lực kéo. Các toa tàu bắt đầu di chuyển chầm chậm, rồi nhanh lên. Đoàn tàu vượt qua đỉnh núi, đi xuống thung lũng và nhìn thấy thành phố xa xăm. Cô búp bê, chú hề vui tính và các con thú nhồi bông nói:
– Cảm ơn bạn đầu máy nhỏ tốt bụng. Nhờ có bạn, chúng tôi đã đưa quà đến được cho các cô bé, cậu bé trong thành phố.
Chiếc đầu máy nhỏ màu xanh cười, vui sướng vì lần đầu tiên nó vượt qua dãy núi và đã thực hiện một công việc tốt giúp ích cho mọi người.
Sưu tầm